BÀ LÃO (lý con sáo)

Trong… gió đêm
Bóng ai bên thềm bơ vơ
Một lão bà xác xơ
Tóc bạc màu phất phơ
Ngồi co ro, đôi mắt thẩn thờ
Trời khuya cứ buông sương hửng hờ
Người vội vàng đường xa nên ngó lơ
Không có ai ghé qua một lời
Bà u buồn nhìn quanh ngẩn ngơ
"Con hỡi con, sao nhẫn tâm thờ ơ!"
...

Ôi… gió đông
Cớ sao không ngừng lắt lay?
Cho lá vàng thôi bay
Mắt lão bà bớt cay
Vơi nỗi đau gánh mang bao ngày
Đời nghe quá xót xa, đọa đày?
Lòng thầm cầu đêm nay gió yên
Bà lão vui với giấc mơ đoàn viên!
Phận làm người, đừng quên nghĩa ân
Luôn khắc tâm chữ “Hiếu”, “Nhân” ơi người ơi…


:)


Previous
Next Post »